Phượt Hà Nội Về Đêm, Có Một Hà Nội Bạn Chẳng Thấy Bao Giờ!
là đẹp nhất! Nếu một ngày bạn đến Hà Nội và chẳng thể ngủ, bạn có thể bước ra ngoài phố để nghe tiếng đêm Hà Nội thở, để thấy một Hà Nội trong dáng vẻ trầm tĩnh xưa cũ. Ở trong những đêm đó có sự lặng lẽ bình dị, có chân thực trong cuộc sống mưu sinh.
Hà Nội ban ngày hối hả, vội vã quá! Đôi khi tôi bị chính cái sự vội vã ấy cuốn đi, chẳng có đủ thời gian để dừng lại mà ngắm nhìn nét đẹp cổ xưa mà người ta hay nhắc về “36 phố phường, của Thăng Long ngàn năm văn hiến” nữa. Vậy là muốn ngắm được nét đẹp Hà Nội cổ xưa ấy phải chờ đến đêm, khi không còn tắc đường, ngột ngạt trong tiếng còi xe.
– Dãy hàng quán ăn đêm cạnh chợ Đồng Xuân
– Phở bò 27 Hàng Ngang (bán từ 3h đến 5h sáng)
– Mỳ gà tần ngã tư Hàng Bồ, Lương Văn Can (5h chiều – 11h tối)
– Bún cá Hàng Đậu (Mở 24/24)
– Xôi Yến (bán từ 5h sáng tới 1h đêm)
Ngoài những địa chỉ trên ra, ở gần khu chợ đêm vẫn có các hàng cháo, bún, phở… Bạn có thể kiếm thứ gì đấy làm ấm bụng trên đường.
Đi loanh quanh vào ban đêm rất thú vị vì khi ấy đường là của bạn, phố của bạn, tất cả mọi thứ là của bạn. Nhưng cũng có những điều bạn cần chú ý:
– Để an toàn bạn không nên đi một mình, vào ban đêm có thể sẽ gặp những người không mấy đoàng hoàng, trộm, cướp, nghiện… Bạn nên tránh những chỗ tối, không dừng chân lâu ở những chỗ vắng người kẻo mấy kẻ không đàng hoàng lại nhòm ngó. Đêm hôm đấy tôi cũng gặp vài kẻ như thế ở hồ Gươm, nhưng cứ thấy họ là tôi xách đồ đi luôn nên may mắn ko việc gì.
– Mặc ấm, mang giấy tờ tùy thân, không mang nhiều tiền và đồ dùng có giá trị (điện thoại, trang sức…): đây chỉ là đề phòng, tôi đi không gặp vấn đề gì nhưng để tránh những điều không hay thì tốt nhất là không nên mang theo đồ có giá trị. Đi đêm có thể gặp cảnh sát cơ động hỏi thăm giấy tờ tùy thân, bạn nhớ mang CMND và giấy tờ xe.
Quảng trường Ba Đình – Lăng Bác đã yên tĩnh hơn sau lễ hạ cờ. Lúc này là 10h tối.
Hành trình của tôi bắt đầu từ 9h tối, điểm đến đầu tiên là Lăng Bác với ý định xem hạ cờ. Nhưng thật tiếc là tôi nhầm giờ nên đến muộn, lễ hạ cờ đã kết thúc. Nếu muốn xem được tôi phải có mặt ở đây lúc 8h30, khi buổi lễ hạ cờ kết thúc quảng trường Ba Đình vắng người hơn hẳn.
– Chùa Trấn Quốc về đêm. (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
Sau khi tới Lăng Bác tôi ghé qua đường Thanh Niên ven Hồ Tây.
– Đền Quán Thánh. (Ảnh Let’s TRAVEL!)
Lúc này khoảng hơn 10h đêm. Đường phố vẫn đông đúc, nhất là đoạn ven Hồ Tây.
– Phố Hoàng Diệu. (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
Tôi ngược trở lại Hoàng Diệu, đoạn trước cửa nhà cố Đại Tướng. Hôm qua là 49 ngày của cố Đại Tường, bên ngoài hàng rào được đặt rất nhiều nến. Thứ ánh sáng lung linh của ánh nến trong gió, thi thoảng có một vài người đi qua vẫn ngoái nhìn vào trong ngôi nhà ấy để tìm kiếm những điều không thể gọi tên. Hà Nội bắt đầu vào đêm.
– Hồ Hoàn Kiếm (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
Ngược về hồ Hoàn Kiếm, khoảng hơn 11h đêm. Lúc này xung quanh hồ đã vắng người, nhưng vẫn còn lại vài đôi trẻ bên ghế đá và mấy nhóm người tập thể dục khuya. Hà Nội đã thực sự vào đêm rồi.
Gửi xe ở gần nhà thờ lớn rồi đi bộ quanh hồ, tôi ngược lên phố Đinh Lễ, Tràng Tiền. Không còn hàng quán, không khách du lịch, không người bán hàng rong. Thành phố chìm vào giấc ngủ.
Tôi đang đứng ở một Hà Nội khác, yên tĩnh và bình dị hơn. Thật khó để gặp một Hà Nội như thế này.
– Nhà hát lớn Hà Nội (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
– Quán cafe khách sạn Metropole trên phố Ngô Quyền. (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
– Tòa nhà Bắc Bộ Phủ trên phố Ngô Quyền (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
– Kho bạc nhà nước (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
Công viên Lý Thái Tổ nằm trên phố Đinh Tiên Hoàng không còn nhộn nhịp. (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
– Phố Đinh Tiên Hoàng, đoạn trước cửa đền Ngọc Sơn 2h sáng. (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
– Đoạn giao giữa phố Hàng Bông, Hàng Ngang và Đinh Tiên Hoàng (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
– Đoạn trước phố Nhà Thờ nơi nổi tiếng với những quán trà chanh. (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
– Ngã 4 Hàng Bạc, Tạ Hiện yên bình (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
– Ngã 4 Tạ hiện, Lương Ngọc Quyến không còn là Phố Tây đông đúc – lúc 2h30 sáng. (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
Rời Phố Cổ, tôi ngược lên Long Biên tìm tới chợ hoa Quảng Bá trên đườngÂu Cơ. Mưa bắt đầu lớn và nặng hạt hơn.
– Chợ hoa Quảng Bá 236 Âu Cơ vẫn nhộn nhịp vào ngày 21.11 (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
Đây là lần đầu tiên tôi tới khu chợ này, sau ngày 20.11 khu chợ vắng người. Tiếc là tôi không đến sớm hôm một ngày, tôi rẽ vào một quán ăn đêm ở cổng chợ. Sau khi ăn xong bát phở nóng hổi, thơm ngon ở cổng chợ với cái giá đêm rất phải chăng (30.000đ) tôi lại tràn đầy năng lượng.
– Hoa hướng dương. (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
– Cúc họa my tinh khôi. (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
– Hoa bắp cái (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy những bông hoa này. Đứng ngắm nghía một lúc tôi cũng vẫn chưa tìm ra được vẻ đẹp của nó.
Những bông hoa đủ sắc màu sẽ được đưa đi khắp thành phố cùng hoa ở chợ Tây Lập, Đan Phượng. (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
Những người bán hàng ở chợ Quảng Bá rất hiền lành. Lúc trước khi tới đây tôi chuẩn bị tinh thần đón nhận những câu quát mắng, xua đuổi… nhưng ngược lại họ rất thoải mái khi tôi chụp ảnh.
– Cầu Long Biên gần 4h sáng (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
Rời khỏi chợ hoa lúc 3h45, tôi trở lại chợ rau quả ở Long Biên. Sau 2 năm, tôi đã quay trở lại khu chợ này vào ban đêm một lần nữa. Có lẽ đây là nơi nhộn nhịp nhất thành phố lúc này. Lao động ở đây chủ yếu là phụ nữ, tôi bị cuốn theo chân những người phụ nữ gánh hàng rong 2 năm trước khi vô tình ghé qua khu chợ này vào lúc 4h sáng.
– Chợ rau quả ở chân cầu Long Biên. (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
Rất dễ để nhận ra những người phụ nữ làm nghề bốc vác thuê ở đây. Thân hình gầy gò, ốm yếu, những bộ quần áo lao động cũ, những chiếc áo mưa, nón rách. Dường như họ sẵn sàng cho đêm nay – một đêm mưa lạnh.
Những người phụ nữ này vội vã, họ gần như chạy để tiết kiệm thời gian, mong gánh nhiều hàng hơn… Nhìn họ tôi thấy xấu hổ cho chính mình, xấu hổ cho những lần chê bai công việc này lương thấp, công việc kia nhàm chán và cách dùng tiên phung phí.
Người đàn ông này không bình thường. Tôi đi theo ông ta một đoạn trong chợ, ông ta bước những bước liêu xiêu miệng nói toàn điều vô nghĩa. Bộ dạng ông ta giống một người nát rượu. Cả khu chợ này chắc chỉ duy nhất có ông ta không vội vã.
– 5h sáng, tranh thủ nghỉ ngơi. (Ảnh: Let’s TRAVEL!)
Người đàn ông nhỏ con này khỏe vô cùng, anh ta kéo gần 1 tấn hàng,với sự trợ giúp của một người mẹ già ở sau lưng.
– Cô để cháu giúp!
– Ừ…
– Xe này đẩy đi đâu thế cô?
– Đẩy ra xe tải tít ở xa kia cháu ạ. Cháu là nhà báo à?
– Dạ không, cháu đi chụp chơi thôi… (thở thở thở)
– Xe này phải nặng tới vài tạ đấy cô nhỉ?
– Gần 1 tấn đấy cháu ạ!
– Ôi trời! Đẩy đằng sau mà cháu còn thấy hết hơi anh nhà mình khoẻ thật! Xe hàng này là của nhà mình luôn hả cô?
– Xe của nhà mình, hàng của chủ chứ! Chủ thuê mình chở ra xe tải thôi.
– Cũng xa cô nhỉ, sắp đến nơi chưa hả cô (thở thở thở)
– Sắp đến rồi, ngay dưới kia rồi! (thở)
– Mỗi xe này chủ trả nhà mình bao nhiêu tiền hả cô?
– Hơn một trăm cháu ạ. Vất vả “nắm”
– Rẻ thế thôi ạ? Nhà mình chở được mấy chuyến rồi cô?
– Cả đêm chuyến này “nà” chuyến thứ 3, hôm nào nhiều thì được 4 – 5 chuyến. Vất vả “nắm” nhưng vẫn phải cố thôi cháu ạ.
– Thế thì vất vả quá! Mà xe này người ta chở vào thành phố hả cô?
– Không! Họ mang ra sân bay, làm cơm bán trên máy bay đấy cháu!
– Đến nơi rồi! (thở thở thở) Thôi cháu xin phép cháu đi đây cô ạ!
…
Ra khỏi chợ, mấy câu nói của người phụ nữ ấy bám lấy tôi trên đường về: gần 1 tấn, cả đêm 3 chuyến, vất vả “nắm”, mỗi xe hơn trăm ngàn.
Tôi tự thấy mình không đủ sâu sắc để kể cho bạn nghe một đầu đông, trời mưa phùn đẹp như thế nào. Có thể vào một ngày nào đó, bạn không ngủ và quyết định bước ra phố vào ban đêm. Khi ấy hy vọng bạn sẽ tìm thấy những hình ảnh này. Không phải chỉ riêng Hà Nội mà là bất cứ nơi nào bạn sống, thử một đêm không ngủ bước ra phố, bạn sẽ thấy một phố khác.
Hà Nội một ngày đầu đông, trời mưa phùn.
(Tất cả hình ảnh và nội dung là của mình. Bạn có thể copy để sử dụng trong bài viết. Nhưng làm ơn hãy ghi rõ nguồn và trích dẫn link về bài viết này)
5/5
(1 Review)